Cô con gái bẩy tuổi!
Ngày xưa có hai anh em, người anh thì giàu có, còn người em thì nghèo khổ. Họ đều có ngựa, nhưng người em nghèo có con ngựa cái, còn người anh giàu có thì là con ngựa đực. CHúng được nuôi ở hai chuồng cạnh nhau.
Một đêm, con ngựa cái của người em nghèo sinh được một chú ngựa con lại chạy sang chuồng ngực đực. Sáng hôm sau, người anh gọi người em nghèo dậy khoe:
- Dậy mà xem này, con ngựa đực của ta con.
Người em dậy xem và nói:
- Không thể thế được, ngựa đực làm sao đẻ được con? Nó là do con ngựa cái của em đẻ đấy.
Người anh giàu nói:
Nếu ngựa cái của chú đẻ thì sao nó không bên chuồng chú?
Thế là hai người quyết định đến gặp vị quan toà. Người anh giàu có hối lộ cho quan toà, còn người em chỉ biết dùng lời nói để chứng minh. Vụ kiện phải đến tận nhà vua để phán xử. Nhà vua cho gọi hai anh em họ đến và đưa ra bốn câu hỏi:
- Trên đời cái gì mạnh nhất? cái gì béo nhất? cái gì mềm nhất? cái gì đáng yêu nhất?
Và gia hạn 3 ngày phải tìm ra câu trả lời.
- Đến ngày thứ 4, các người phải trở lại đây và trả lời cho ta nghe.
Người anh giàu có liền tới nhờ mẹ đỡ đầu của mình.
- Có chuyện gì khiến con buồn rầu vậy: Bà mẹ hỏi
Thế này mẹ ạ nhà vua cho 4 câu hỏi và bắt phải trả lời sau ba ngày:
Câu hỏi một: Cái gì mạnh nhất và nhanh nhất
Ôi thật vớ vẩn: chồng ta có một thứ không có gì nhanh hơn, đó là con thỏ
Câu hỏi hai: Cái gì béo nhất?
Năm ngoái ta có một con lợn đực thiến được cho ăn đầy đủ, không con nào béo hơn nó được.
Câu thứ 3: Cái gì mềm nhất:
Đương nhiên là đệm lông rồi, còn gì mềm hơn nó nữa
Câu thứ 4: cái gì đáng yêu nhất?
Đáng yêu nhất chính là cháu trai của ta
Con xin cảm ơn mẹ.Người anh thì thầm vào tai bà mẹ đỡ đầu..
Còn người em nghèo thì khóc lóc về nhà. Anh ta gặp cô con gái 7 tuổi ở cổng và kể cho con gái nghe về những yêu cầu của nhà vua..
Cha ơi , hãy vui lên nào cha. Cha hãy nói với nhà vua rằng: có gì mạnh hơn gió, có gì màu mỡ hơn đất đai, mọi cây cỏ đều sinh ra và lớn lên từ đất, đất nuôi sống tất cả chúng ta. Bàn tay ta mềm mại hơn tất cả, ai trên đời này chẳng đã từng cảm thấy bàn tay mềm mại vuốt trên đầu. CÒn gì đáng yêu hơn những giấc mơ.
Cả hai anh em đến gặp nhà vua. Nghe xong nhà vua hỏi người em:
_ Tự nhà người nghĩ ra hay ai đã nhắc ngươi
Người em nghèo nói:
Muôn tâu bệ hạ, đúng là đứa con gái 7 tuổi của hạ thần đã nhắc cho hạ thần ạ.
- Con gái nhà người rất thông minh, đây là súc lụa, hãy đem về cho nó và sáng mai hãy mang đến cho ta những chiếc khăn hoa văn trang trí.
Người nông dân cầm súc vải buồn bã trở về nhà.
- Chúng ta thật bất hạnh-Anh ta nói với con gái- Nhà vua ra lệnh cho con phải làm thành những chiếc khăn có hoa văn từ súc vải lụa này.
- Cha ơi đừng buồn - cô con gái bé nhỏ an ủi cha, và bẻ một đoạn chổi xể, đưa cho người cha và nói: Cha hãy tới gặp nhà vua , nói rằng tìm được người thợ có thể làm cho chiếc kim khâu từ cành cây này để con thêu súc vải của nhà vua.
Người cha đến gặp nhà vua theo lời con gái. Nhà vua lại đưa cho a ta một quả trứng vỡ, và ra lệnh:
_ Hãy đưa cho con gái ngươi bảo sáng mai mang lại cho ta con gà con.
Người cha đau buồn trở về nhà
- Đừng quá đau buồn cha ơi_ Cô bé an ủi cha.
Cô đem quả trứng rán lên để ăn bữa tối, sau đó nói với cha:
Cha hãy nói với nhà vua rằng con gà của chúng ta cần một hạt kê, mà chỉ gieo một ngày đã lớn và cho ra hạt để có thể nuôi con gà của mình.
Nhà vua nghe xong nói
_ Nếu vậy hãy bảo con gái người đến gặp ta ngày mai, nhưng không được đi bộ, cũng không đi ngựa, không cởi trần nhưng không được mặc quần áo, đến không có quà tặng, nhưng cũng không thể thiếu quà.
Ôi một bài toán khó như vậy thì làm sao con gái ta có thể giải được. - Người nông dân nghĩ thầm.
- Đừng buồn thưa cha, cô gái 7 tuổi nói- Cha hãy đến nhà bác thợ săn mua một con thỏ sống, và một con chim nữa.
Người cha đi và mua cho cô theo yêu cầu. Ngày hôm sau, sáng sớm, cô bé đã khoác tấm da thú, tay cầm con chim rồi ngồi trên con thỏ đi đến hoàng cung.
Nhà vua đón cô bé ngay ở cung điện. Cô bé quỳ xuống trước nhà vua:
_ Tâu bệ hạ, đây là món quà cho ngài- Cô bé nói và đưa cho nhà vua con chim.
Nhà vua đưa tay nhận, nhưng cô bé đã thả tay mình ra trước thế là con chim bay đi mất.
_ Được - Nhà vua nói_ Tất cả những gì ta ra lệnh, nhà ngươi đã thực hiện đầy đủ. Bây giờ hãy nói cho ta hay, cha ngươi nghèo thế, làm sao nuôi được ngươi.?
- Cha tôi câu cả ở bờ sông khô, chứ không câu dưới nước, còn tôi thì cho cá vào nồi và nấu ăn.
_ Sao nhà ngươi nói cá sống trên cạn sao? Cá phải bơi trong nước chứ?
_ Bệ hạ thật sáng suốt! Đương nhiên là cá không sống trên cạn rồi, cũng như con ngựa đực làm sao đẻ được con?
Nhà vua xử kiện thắng cho người em nghèo và giao lại con ngựa non cho cô bé.
Và khi lớn lên, nhà vua đã cưới cô làm vợ, cô đã trở thành một hoàng hậu thông minh và tài giỏi.